Cô Nguyễn Thị Thúy Quỳnh – Superbrain Gò Vấp

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin

Cảm nhận người hướng dẫn:

“Tôi, một cô gái nhút nhát, sợ sệt khi đứng trước người khác. Tay chân run lẩy bẩy, đầu óc không nghĩ ra được chuyện gì. Nói chuyện với người lạ thôi đã là một…cực hình với tôi. Khả năng giao tiếp thì ôi thôi, chưa bao giờ tự tin để nói rõ ràng một câu nào cho tròn vành. Bắt chuyện với người không quen ư, bất khả thi, trừ khi họ chủ động nói chuyện với tôi trước. Tôi đã là một cô gái như thế.
Chỉ từ một câu nói của người phỏng vấn khi tôi… liều hết sự can đảm vốn có từ lúc cha sinh mẹ đẻ, ứng tuyển vào vị trí giáo viên Superbrain: “Mọi rào cản, sợ sệt là không tồn tại. Rào cản lớn nhất chính là bản thân em”
Khi em tự thấy mình không tự tin, em là như thế! Khi em bảo rằng mình sợ đám đông, em là như vậy! Không ai có thể giúp em, trừ chính em, tự mình, từng bước một, vượt qua rào cản ấy! Mọi chuyện sẽ không có gì là to tát!” Tôi muốn THỬ để được SAI và khám phá bản thân mình.
Giờ đây, sau 4 tháng gia nhập vào gia đình Superbrain, tôi dám thừa nhận với mình rằng: Rào cản lớn nhất đúng là bản thân mình.
Tôi học từ những người bạn nhỏ ở Superbrain của mình sự mạnh dạn nói lên quan điểm, suy nghĩ của bản thân. E dè, sợ sệt người khác nghĩ này nghĩ nọ, trong khi thực tế, họ chẳng suy nghĩ trầm trọng như thế. Bản thân mình thường hay suy diễn và làm phức tạp mọi vấn đề. Các bạn nhỏ của tôi vô tư, ngây thơ, trong sáng; thích thì nói thích, không ưa thì bảo rằng ghét. Các bạn chẳng lo sợ “hình ảnh” của mình trong mắt người khác sẽ như thế nào. Khác hẳn với tôi ngày trước!

Tôi học ở các bạn nhỏ của mình niềm vui sống và sự lạc quan trước mọi chuyện. Mỗi sự việc đều có nhiều góc nhìn, góc nhìn khác nhau sẽ đem đến những nhận định khác nhau. Các bạn nhỏ của tôi nhìn mọi chuyện rất đơn giản. Khi trước đó là cãi nhau, là giành đồ chơi, là méc cô tội này tội nọ, song vào lớp học vẫn có thể ngồi chung bàn và hòa mình cùng chơi các trò chơi tập thể để ghi điểm cho đội của mình.
Tôi học từ các bạn nhỏ của mình: thoải mái kết bạn. Trước đó, là hai học viên xa lạ, chẳng quen biết, ít phút sau, hai bạn ấy đã có thể ngồi thủ thỉ, chia sẻ với nhau từng món đồ chơi. Tôi biết rằng: mình chẳng cần phải lo lắng bạn kia nghĩ gì về mình và… nhà cửa bạn ấy ra sao, chỉ đơn giản: một người lạ là người bạn mà ta chưa từng gặp.
Tôi học từ các bạn nhỏ của tôi tính kiên trì, bền bỉ khi thường xuyên tập luyện, mỗi ngày 5 – 10 phút luyện tập online, từng bước đi nhỏ mỗi ngày nhưng đem lại hiệu quả lớn khi thể hiện ra bên ngoài bằng khả năng tính toán nhanh, bằng sự phản xạ, tập trung, ghi nhớ. Tôi học được rằng: mỗi nỗ lực của mình, dù nhỏ, vẫn góp phần đem đến thành quả tốt đẹp.
Tôi học từ các bạn nhỏ của tôi “mỗi ngày là một niềm vui”. Các bạn nhỏ của tôi tìm kiếm niềm vui từ những điều rất đơn giản xung quanh: một chiếc bong bong, một cái kẹo, những điểm thưởng, điểm power… Nỗi buồn chưa bao giờ tồn tại lâu trong tâm trí các bạn ấy. Các bạn khóc đó rồi quên đó, nhẹ nhàng đón nhận niềm vui, cứ như thể đó là niềm vui, vui nhất trong ngày. Các bạn nhỏ “dạy” tôi: niềm vui luôn ở ngay trong hiện tại.
Tôi không xem các bạn ấy là học trò, tôi là giáo viên; mà các bạn của tôi đấy, nhỏ nhưng không nhỏ đâu nhé!
Tôi không đi dạy, mà tôi đang đi học ở trường Superbrain. Các bạn cùng học với tôi, rất thú vị!”

Superbrain

Superbrain

Cảm nhận của bạn

Các bài viết cùng chuyên mục

Theo dõi Superbrain

TRỞ THÀNH MỘT THÀNH VIÊN CỦA GIA ĐÌNH SUPERBRAIN

Thank you for scheduling a call

Thank you for contacting us!

Our consultant will call you back at the booked time!